!important; Thế là chẳng còn ai về hội ngộ Lời hẹn hôm nao gió cuốn đi rồi Mùa Thu đã náu mình sau cỏ Chiều chênh chao hương hoa sữa đầy môi. *** Hà Nội dường như không còn ai xuống phố Dẫu chen chân sấp ngửa những người Ta vẫn lạc loài với đợi chờ xưa cũ Bữa tiệc đời chỉ ta với người thôi *** Những hẹn ức xa tầm tay quá vội Ảo giác mùa Thu chợt đến tình cờ Mùa Đông đã trở mình ngoài song cửa Người không về trắng xóa giấc mơ xưa...   !important;  !important; |