Hệ thống y tế bị tàn phá ở Cộng Hòa Trung Phi có nhu cầu sửa chữa khẩn cấp
Ngày 14/2/2014. GENEVA-Tổ chức Y tế thế giới (WHO) cho biết hệ thống y tế bị tàn phá của nước Cộng hoà Trung Phi (Central African Republic_CAR) cần phải được sửa chữa. Một quan chức cấp cao của WHO vừa tới thăm CAR báo cáo rằng hệ thống chăm sóc y tế trong nhiều vùng của đất nước này bị tàn phá và trên thực tế là không còn tồn tại.
WHO đổ lỗi điều này là tình trạng kém phát triển và bỏ bê từ cộng đồng quốc tế trong nhiều năm do tình hình nghiêm trọng ở CAR và lưu ý rằng ngay cả trước khi cuộc xung đột hiện nay, CAR có tỷ lệ tử vong mẹ cao hàng thứ ba và tỷ lệ tử vong trẻ em đứng thứ sáu trên thế giới. Theo WHO tình hình hiện tại là tồi tệ hơn trước đây khi 2,5 triệu người đang cần viện trợ khẩn cấp, 800.000 người bị di dời chỗ ở và kể từ đầu tháng 12/2013 có hơn 1.100 người đã chết vì bạo lực tại thủ đô Bangui. Giám đốc về tình trạng khẩn cấp của WHO- Rick Brennan đã đến thăm CAR từ ngày 7/2 đến 12/2 năm 2014 cho biết ông đã nhìn thấy sự tàn phá trong cả nước là không thể tưởng tượng nổi, phần lớn các phòng khám và bệnh viện đã bị cướp phá nghiêm trọng và bị hư hỏng nặng, hầu hết các nhân viên y tế đã từ bỏ vị trí việc làm. Người vô gia cư đang bị buộc sống ở chổ quá đông người, trại tỵ nạn mất vệ sinh, điều này chỉ làm trầm trọng thêm tình hình sức khỏe của họ, ông nói với các phóng viên: "Trong một trại chỉ có một nhà vệ sinh cho trên 100 người sử dụng, trong khi tiêu chuẩn cơ bản là một nhà vệ sinh cho 20 người; 6 lít nước dành cho mỗi người mỗi ngày, trong khi tiêu chuẩn là 15 lít nước. Các trại khác mà chúng tôi đến thăm, một máy bơm tay dành cho 4.000 người, vì vậy nhu cầu rất lớn và khả năng đáp ứng là rất hạn chế”. Theo Tiến sĩ Brennan, WHO và các đối tác đang thiết lập một hệ thống giám sát để phát hiện và đáp ứng với dịch bệnh khi xảy ra. Tổ chức y tế thế giới cùng với chính phủ đang hoạt động dựa trên một kế hoạch để kích hoạt các cơ sở y tế, đặc biệt là các cơ sở y tế bên ngoài thủ đô Bangui: "Chúng tôi cần một kế hoạch có hệ thống cùng với các đối tác để đảm bảo họ đủ nhân lực, có các loại thuốc, vật tư, thiết bị, giám sát… và đó chỉ là một trong những ưu tiên chính của chúng tôi trong những tuần tới. Chúng tôi cũng đang làm việc để giải quyết những lỗ hổng lớn trong dịch vụ y tế, đảm bảo rằng các dịch vụ truyền máu được tái lập, đảm bảo rằng những phụ nữ có thai có thể tiếp cận với các cơ sở sinh đẻ sạch và tiếp cận đến chăm sóc khẩn cấp khi có biến chứng, khởi động lại các dịch vụ HIV".
 |
Người tỵ nạn trong nước xếp hàng chờ đợi để nhận sự chăm sóc y tế tại bệnh viện của Bác sỹ không biên giới (Medecins sans Frontieres -MSF) có trụ sở tại trại IDP gần sân bay quốc tế ở thủ đô Bangui, ngày 23/12/2013 |
Tiến sĩ Brennan cho biết WHO và các đối tác cần tiền để làm cho các kế hoạch trở thành hiện thực, sau khi chỉ nhận được 3.5 triệu đô la trong tổng số 55.triệu đô la cần thiết để thiết lập lại việc hoạt động của hệ thống y tế ở CAR. Quỹ Nhi đồng Liên Hiệp Quốc (U.N.Children’s Fund) cho biết hoạt động nhân đạo của họ cũng bị thiếu ngân quỹ nghiêm trọng, họ chỉ nhận được 15% trong tổng số 62 triệu đô la mà họ khẩn khoản yêu cầu. Trong hơn hai tháng qua, UNICEF cho biết có 37 trẻ em bị thiệt mạng và 96 trẻ bị thương trong cả nước, theo đó một số các trẻ em đã bị cắt bỏ chân tay vì cuộc chiến ngăn cản chúng nhận được sự trợ giúp y tế kịp thời.
Vật tư y tế được vận chuyển bằng đường hàng không tới vùng đông bắc Syria
Ngày 10/2/2014-WHO bắt đầu trong tuần này cung cấp các loại thuốc, vắc xin và vật tư y tế đến phía đông bắc Syria bởi các chuyến bay từ thủ đô Damasacus. Một chiếc máy bay đầu tiên chở 40 tấn vật tư y tế hạ cánh tại sân bay Quamishli thuộc tỉnh Al Hasakah vào thứ bảy, thêm 80 tấn dự kiến sẽ đến trong những ngày tới trên hai chuyến bay và như thế WHO đang cung cấp vật tư y tế cho hơn 335 000 người.
Thuốc cho các bệnh mãn tính và truyền nhiễm, bao gồm cả các bệnh ngoài da cũng như các vật tư y tế cần thiết để điều trị cho các bệnh nhân bị thương đang được phân phối cho các cơ quan y tế và các tổ chức phi chính phủ cung cấp các dịch vụ y tế. Giám sát bởi cơ quan đầu mối của WHO tại Al Hasakah, các loại vật tư cứu mạng sống cũng được dự kiến đến Al Shaddah, một khu vực đã không nhận được vật tư y tế trong hai năm. Elisabeth Hoff- đại diện WHO tại Syria cho biết: "Trong ba năm qua, chúng tôi đã nhiều lần cố gắng gửi các loại hàng hóa cho tỉnh Al Hasakah bằng đường bộ nhưng không an toàn và trên đường đi thường xuyên bị ngăn chặn hoặc chậm trể đáng kể việc chuyểnhàng tới nơi, thuê máy bay cho phép giao các vật tư y tế cứu mạng sống đến phía đông bắc của Syria một cách kịp thời“.
 |
Vật tư y tế của WHO đangđược vận chuyển đến tỉnhAl Hasakah |
Đã có một giảm đáng báo động trong việc sản xuất các loại thuốc ở trong nước kể từ tháng 3 năm 2011, cùng với sự mất giá mạnh của đồng bảng Syria dẫn đến giá thuốc gia tăng từ 25% đến 50%. Khu vực al Hasakah với 1,4 triệu người, là một khu vực nghèo nguồn lực trước khi cuộc xung đột ở Syria và đã bị ảnh hưởng đặc biệt bởi bạo lực. Tình trạng thiếu thuốc cộng thêm sụt giảm đáng kể việc tiếp cận với nước sạch đã gây ra một đợt bùng phát bệnh tiêu chảy vào mùa hè năm ngoái. Vào năm 2013, WHO đã cung cấp các loại thuốc, vật tư, thiết bị y tế cho hơn 6 triệu người trên khắp đất nước Syria.
Chi phí cho bệnh do virus Tây sông Nile lên đến 780 triệu đô la
Ngày 14/2/2014. Virus Tây sông Nile xuất hiện ở Hoa kỳ cách đây 14 năm, một nghiên cứu mới cho biết chi phí cho bệnh này khoảng 780 triệu đô la dành cho chăm sóc sức khỏe và do mất sản lượng. Trước năm 1999, virus Tây sông Nile đã không được phát hiện ngoài Đông bán cầu, sự thay đổi đó theo sau các báo cáo về các tình trạng gây nhiễm nghiêm trọng và tử vong ở Hoa Kỳ.
Tiến sỹ Erin Staples là một nhà dịch tể học ở Trung tâm phòng ngừa và kiểm soát dịch bệnh (Centers for Disease Control and Prevention)-người dẫn đầu nghiên cứu và là tác giả bài báo xuất hiện trong tạp chí vệ sinh và y học nhiệt đới Hoa Kỳ cho biết muỗi bị nhiễm mang virus: “Ngay khi người bị đốt và nhiễm bởi virus thì có một tỷ lệ may mắn không phát triển bất kỳ triệu chứng nào thực thụ, nhưng có một tỷ lệ sẽ phát triển thành bệnh hoặc có sốt với đau cơ và cảm thấy toàn thân không được khỏe. Trong một tỷ lệ nhỏ người bị nhiễm họ sẽ phát triển thành các biểu hiện lâm sàng hay có mức độ trầm trọng hơn, bao gồm cái mà chúng ta gọi là bệnh xâm nhập thần kinh, điều đó nghĩa là nhiễm trùng hệ thần kinh”. Các dấu hiệu bao gồm viêm não (encephalitis), viêm màng não (meningitis) và liệt mềm cấp (acute flaccid paralysis), một phần hay toàn bộ cơ thể bị liệt: “Bất cứ ai cũng có thể bị nhiễm virus Tây sông Nile, bất kỳ ai đi ra ngoài trời đều có khả năng bị phơi nhiễm với muỗi và có thể bị nhiễm bệnh nhưng khuynh hướng biểu hiện trầm trọng hơn ở những người lớn hơn 50 tuổi. Mặt khác, chúng tôi cũng thấy một số người có tình trạng bệnh lý cũng có nguy cơ nhập viên cao hơn nếu họ bị nhiễm virus Tây sông Nile và bị bệnh cũng như họ có nhiều khả năng tử vong do nhiễm virus”. Kể từ khi virus xuất hiện cho đến năm 2012 có hơn 37.000 ca nhiễm virus Tây sông Nile ở Hoa Kỳ, Staples cho biết “Theo sau sự xuất hiện ở Hoa Kỳ vào năm 1999, bệnh xuất hiện ban đầu ở vùng Đông Bắc và sau đó lan rộng ra cả nước vì thế vào năm 2013 chúng tôi thấy bệnh do virus Tây sông Nile xảy ra từ bờ Đông đến bờ Tây và kể từ thời gian đó chúng tôi xem bệnh này là một bệnh lưu hành, nghĩa là bệnh sẽ tiếp tục xảy ra”. Trong số hơn 37.000 ca bệnh thì có trên 1500 người chết và khoảng 16.000 bệnh nhân có biểu hiện bệnh lý thần kinh và trên 18000 người phải nhập viện, theo Staples: “Tuy nhiên chúng tôi cho rằng đó là một sự ước tính thấp về số ngưởi bị nhiễm bệnh cũng như số lượng người bị ốm và một số lý do trong số đó thực tế là không phải mọi người bị ốm thực sự đi đến bac sỹ và biết được các triệu chứng của mình, có thể các biểu hiện lâm sàng ít trầm trọng hay chỉ có sốt với đau cơ”. Có một xét nghiệm cho virus Tây sông Nile, thông thường sử dụng một mẫu máu hay dịch não tủy hay dịch xung quanh não, điều này có thể thực hiện khi bệnh nhân có triệu chứng của thần kinh. Tiến sỹ Staples cho biêt bên cạnh mối quan tâm về sức khỏe, thì điều cũng quan trọng là biết bệnh gây ra một sự tiêu tốn gần 780 triệu đô la: “Lý do chúng tôi thực sự muốn làm điều đó là cho phép các tổ chức khác nhau họ là các nhà chính sách, y tế công cộng hay các nhà nghiên cứu ở các viện học thuật hay ở ngành công nghiệp đánh giá và hiểu biết tốt hơn tác động của virus Tây sông Nile không chỉ về tỷ lệ mắc bệnh, số ca tử vong mà còn cả khía cạnh kinh tế”  |
Muỗi được bảo quản tại phòng thí nghiệm Dallas Country ngày 16/8/2012 |
Có rất ít hiểu biêt về các tác động dài hạn của bệnh do virus Tây sông Nile, không có thuốc để điều trị bệnh và không có vaccine để phòng ngừa bệnh. Chăm sóc y tế có thể quá đắt đỏ với hàng chục ngàn đô la cho những người bị liệt một phần hay toàn bộ cơ thể. Nghiên cứu chỉ ra rằng những bệnh nhân nhập viện sẽ vắng mặt trong công việc hay trường họctrung bình là 42 ngày. Nhà dịch tể học tại CDC nói: “Các nỗ lực giám sát quốc gia là cực kỳ quan trọng trong việc xác định ở đâu và khi nào bùng phát các bệnh do ve hay do muỗi xảy ra”. Điều đó cho phép các quan chức y tế phản ứng nhanh chóng và làm sạch các vùng nước đọng nơi mà muỗi có thể đẻ hay bắt đầu phun thuốc diệt côn trùng ở cộng đồng, sử dụng kem xua côn trùng cũng có tác dụng. Tổ chức Y tế thế giới (WHO) cho biết bệnh được phát hiện lần đầu tiên vào năm 1937 tại huyện bờ Tây sông Nile của Uganda.
Đào tạo nông dân với mục đích làm giảm việc sử dụng thuốc trừ sâu ở Mali
Ngày 17/2/2014. DAKAR, SENEGAL-Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên Hiệp Quốc (U.N. Food and Agriculture Organization_FAO) cho biết nhiều trường học ở Mali đang đào tạo nông dân trồng bông về cách sử dụng các chất tự nhiên để giảm việc sử dụng thuốc trừ sâu nguy hiểm khoảng 92%, trong khi vẫn duy trì năng suất cây trồng bình thường, thuốc trừ sâu tự nhiên cũng có thể tiết kiệm tiền.
Tổ chức Lương thực và Nông nghiệp Liên Hiệp Quốc phát hiện ra rằng việc giới thiệu các phương pháp phòng chống sâu bệnh mới cho người trồng bông ở Mali "gần như loại bỏ" (nearly eliminated) việc sử dụng các thuốc trừ sâu độc hại (toxic pesticides). Nghiên cứu được công bố hôm qua tại Hội Hoàng gia có trụ sở ở London (London-based Royal Society), theo sau hai cộng đồng, một trong số đó đã được đào tạo trong việc sử dụng thuốc trừ sâu sinh học và cộng đồng còn lại là không. Quản lý dự án William Settle thuộc bộ phận bảo vệ và sản xuất cây trồng của FAO cho biết: "Kết quả của cuộc nghiên cứu, xem xét hồ sơ lịch sử của chính công ty bông trong một thời gian 8 năm cho thấy trong khu vực có đào tạo diễn ra... những người nông dân giảm việc sử dụng các thuốc trừ sâu tổng hợp có độc tính cao hơn 92%. Trong khi đó, so với một khu vực khác của đất nước, không quá xa vẫn chưa tiến hành đào tạo cho nông dân thì việc sử dụng thuốc trừ sâu vẫn không thay đổi". Bông là một trong những ngành lớn nhất làm tăng trưởng kinh tế ở Mali, Tổ chức FAO cho biết ước tính có khoảng 4 triệu nông dân trồng bông mỗi năm và thu nhập do bông lên đến 75% thu nhập do xuất khẩu của đất nước. Theo Settle thật không may, việc sử dụng thuốc trừ sâu hóa học không phải là không phổ biến khi nói đến trồng bông: "Bông là cây công nghiệp chủ yếu vớimột số quốc gia Tây Phi, bao gồm Mali và nó có xu hướng trở thành một cánh cửa mở cho thuốc trừ sâu, có nghĩa là thuốc trừ sâu đi vào hệ thống bông thường là kết thúc sự phân phối ở những nơi khác, thường trong các hệ thống thực vật”. Settle nói rằng một số lựa chọn thay thế thuốc trừ sâu hóa học bao gồm sử dụng các chất chiết xuất từ cây neem, mà thường được tìm thấy trong nhiều vùng củaTây Phi.
|
Karim Traore, 29 tuổi,một nông dân trồng bông đang khảo sát cánh đồng bông của mình bên ngoài Koutiala ngày 30/8/2012 |
FAO cho biết trong quá trình nghiên cứu, nông dân tiêt kiệm gần một nửa triệu đô la bằng cách không sử dụng thuốc trừ sâu hóa học. Settle cho rằng thách thức hiện nay là thuyết phục nông dân rằng thuốc trừ sâu tự nhiên chỉ có tốt, nếu không muốn nói là tốt hơn thuốc trừ sâu hóa học: "Nhiều nông dân có giả định rằng thuốc trừ sâu là một loại bảo hiểm, việc sử dụng thuốc trừ sâu bằng cách nào đó bạn đang đảm bảo phúc lợi của cây trồng cho dù bạn có cần nó hay không. Thông qua lớp học đầu bờ, chúng tôi có thể giúp nông dân chứng minh cho mình rằng lựa chọn thay thế là có thể và những lựa chọn thay thế này là ít tốn kém và ít gây hại cho sức khỏe của họ". Settle nói rằng FAO đang làm việc với các nhà nghiên cứu có trụ sở tại Hoa Kỳ nhằm giúp làm giảm nguy cơ của việc sử dụng thuốc trừ sâu ở châu Phi và phát triển một phương pháp hiệu quả hơn trong việc bảo vệ cây trồng.
Chương trình lương thực thế giới ngăn chặn nạn đói ở Zimbabwe
Ngày 31/1/2014. HARARE-Chương trình Lương thực Thế giới của Liên Hiệp Quốc (U.N. World Food Program)cho biết có thể phải cung cấp trở lại một cách quy mô về những nỗ lực của chương trình nhằm giảm bớt tình trạng thiếu lương thực ở Zimbabwe khi sự tài trợ quốc tế bị giảm bớt. Zimbabwe-một vựa lúa mì của miền nam châu Phiđang bước vào cao điểm của cái gọi là "mùa đói" (hunger season) mà vào năm nay ảnh hưởng đến hơn 2 triệu người. Cơ quan của Liên Hợp Quốc cho biết tình hình lương thực là đặc biệt nghiêm trọng ở các vùng nông thôn của bốn tỉnh: Bắc và Nam Matabeleland, Masvingo và Midlands-nơi có xu hướng nhận được mưa ít hơn các tỉnh khác. WFP hy vọng sẽ làm giảm tình trạng thiếu hụt bằng cách nhập thực phẩm, chủ yếu là ngô.
Sory Ouane, người đứng đầu chương trình lương thực thế giới (World Food Programme) WFP ở Zimbabwe nói rằng mặc dù sự đóng góp của các nhà tài trợ như Hoa Kỳ, Anh, Nhật Bản và Quỹ Cứu trợ Khẩn cấp Trung ương của Liên Hợp Quốc thì nhu cầu tài trợ vẫn cần thiết. "Đây là mức thiết hụt rất lớn mà chúng tôi đang phải đối mặt ở trong nước bởi vì chúng tôi đã lên kế hoạch cho chương trình này là 86 triệu đô la. Cho đến nay chúng tôi chỉ quản lý hơn một nửa số này nhưng không có sự viện trợ [đóng góp] là quá nhỏ-4,2 triệu đô la bởi chính phủ Nhật Bản là một cứu trợ quan trọng đối với chúng tôi", Ouane lưu ý. Kudakwashe Bhasikiti, một bộ trưởng của chính phủ chịu trách nhiệm cho khu vực Masvingocho biết Zimbabwe nên di chuyển ra khỏi sự lệ thuộc vào các nhà tài trợ: "Trong tương lai, phải tập trung vào phát triển thủy lợi để cho phép mỗi người và mỗi cộng đồng canh tác trên một kênh thủy lợi, nơi có nguồn cung cấp thức ăn liên tục và cũng bổ sung bởi sự phát triển các cây có hạt nhỏ“.
|
Trẻ em Zimbabwe nhặt ngô bị rơi vãi từ xe tải gần thị trấn Esigodini cách 450 km về phía tây nam thủ đô Harare. |
Câu chuyện về tình trạng thiếu lương thực và nạn đói ở Zimbabwe bắt đầu từ năm 2000, khi sản xuất nông nghiệp bắt đầu sụt giảm dài hạn. Đóng góp vào xu hướng này là hạn hán, trong khi các nhà chỉ trích nói rằng đó là do tình trạng cải cách ruộng đất hỗn loạn của Tổng thống Robert Mugabe, kể từ đó, ngô cây trồng chủ lực của Zimbabwe cung cấp lương thực không đầy đủ. Boniface Mandongomani, một người cha 47 tuổi thất nghiệp của bốn đứa con từ làng Sipambi trong Masvingo, một trong những nơi phải đối mặt với nạn đói: "Đói là sự xấu hổ bởi vì bạn không thể làm bất cứ điều gì, bạn không thể mua bất cứ điều gì. Nếu bạn có ít tiền, bạn đi mua thức ăn cho gia đình, điều đó là rất xấu [điều gì gây ra nạn đói ở khu vực này?] không có mưa. Chúng tôi nhận được ít mưa trong khu vực này", ông nói.
Trước khi chương trình cải cách ruộng đất của Tổng thống Mugabe, cuộc cải cách buộc nông dân da trắng rời khỏi mảnh đất của họ, thuỷ lợi sẽ giảm thiểu những ảnh hưởng của hạn hán ở Zimbabwe, trong thời gian đó Zimbabwe đã xuất khẩu thực phẩm sang các nước châu Phi khác nhưng kể từ đó hầu hết các hệ thống thủy lợi đã bị hư hại cho đến khi các hệ thống thủy lợi được sửa chữa hoặc thay thế thì "mùa đói" của Zimbabwe có thể sẽ vẫn là một sự kiện thường niên.
Lần đầu tiên người dân Kenya kiếm được các thẻ tín dụng từ canh tác nông nghiệp bền vững
Ngày 21/1/2014. SAO PAULO-Một dự án mang lại cho hàng chục ngàn nông dân ở miền tây Kenya trở thành những người đầu tiên kiếm được các khoản tín dụng carbon bằng cách sử dụng một hệ thống mua chịu phương thức canh tác mới mang tính bền vững, Ngân hàng thế giới (World Bank) cho biết vào hôm thứ ba.
Theo ngân hàng thế giới Quỹ BioCarbon của WB đang tài trợ cho sáng kiến -Dự án Carbon nông nghiệp Kenya(Kenya Agricultural Carbon Project ) đã phát hành 24.788 thẻ tín dụng theo tiêu chuẩn Carbon (credits under the Verified Carbon Standard)được xác minh vào tuần trước. Đây là đợt phát hành đầu tiên như vậy theo hệ thống mua chịu carbon mới trong nông nghiệp có nồng độ carbon thấp đã được phê duyệt trong năm 2011. Sự thành công của sáng kiến ở Kenya có thể cung cấp một động lực để các chương trình khác trên thế giới tìm cách cắt giảm phát thải khí nhà kính từ nông nghiệp. Nông nghiệp chiếmkhoảng 14% lượng khí thải toàn cầu, theo báo cáo của Uỷ ban liên chính phủ về biến đổi khí hậu (Intergovernmental Panel on Climate Change).  |
Một nông dân đang canh tác trên mảnh đất của mình tại trang trại Kondo ở Eldoret cách phía tây của thủ đô Nairobi, Kenya 400km (248 dặm) ngày 27/4/2010 |
Các dữ liệu mới nhất sẵn có cho biết khí bẫy nhiệt (Heat-trapping gasses) từ nông nghiệp và chăn nuôi đạt tới 4,69 tỷ tấn carbon dioxide vào năm 2010, theo Viện Worldwatch tại Mỹ-một viện chính sách về môi trường có trụ sở tại Washington là cao hơn 13% so với mức năm 1990. Quỹ BioCarbon của Ngân hàng Thế giới sẽ mua một số khoản tín dụng kiếm được bởi dự án Kenya, đầu tư $ 600,000 vào năm 2017. Ngân hàng không cho biết chi tiết về giá cho mỗi thẻ tín dụng Dự án ở Kenya bao gồm một loạt các kỹ thuật canh tác có carbon thấp làm tăng chất hữu cơ trong đất và lượng carbon bị thu lại hoặc giữ lại trên mặt đất và thải ra ngoài khí quyển. Khoảng 45.000 ha (110 mẫu Anh) đất nông nghiệp tham gia vào dự án cho đến nay, theo tổ chức làm việc với dự án của Ngân hàng thế giới cho biết.
Tổ chức phi chính phủ (NGO) của Thuỵ điển về nông lâm kết hợp chịu trách nhiệm thực hiện chương trình. Cơ quan phát triển của Pháp và Quỹ Syngenta về nông nghiệp bền vững, có trụ sở tại Thụy Sĩ cũng hỗ trợ dự án này.